Khi biết đủ, ta mới thật sự tiến xa hơn
Biết đủ không có nghĩa là dừng lại. Nó chỉ có nghĩa là: bạn biết rõ đâu là điều đáng để theo đuổi đến cùng. Bạn chọn một hướng, rồi hãy đi thật xa với nó...
Có một điều thú vị trong cuộc sống: đôi khi, chính vì ta muốn quá nhiều nên chẳng có điều gì thật sự trọn vẹn.
Ta muốn thành công, muốn được công nhận, muốn có thêm thời gian, thêm cơ hội, thêm những cánh cửa khác… Và thế là ta cứ chạy, hết hướng này lại hướng khác, mà chẳng bao giờ dừng lại đủ lâu để đi đến cùng một con đường nào.
Mình từng rơi vào trạng thái đó — bận rộn, nhưng không rõ ràng.
Công việc này đang ổn thì lại nghĩ: “Hay là thử làm thêm cái khác?”
Một dự án đang tiến triển tốt, lại bị xao nhãng bởi một cơ hội mới xuất hiện.
Kết quả là mình lạc hướng, rồi chẳng việc nào thật sự đến đích.
Và tệ hơn, chính mình cũng chẳng thấy vui hơn, dù có “thêm” bao nhiêu thứ đi nữa.
Chúng ta sống trong một thời đại mà mọi thứ diễn ra quá nhanh — cơ hội, lời mời gọi, sự so sánh.
Nhìn quanh, ai cũng có vẻ đang “làm được nhiều thứ” cùng lúc.
Và thế là ta sợ bị chậm, sợ bị bỏ lại.
Nhưng ít ai nhận ra rằng, làm nhiều chưa chắc đã tốt, mà làm đến nơi đến chốn mới thật sự có giá trị.
Bởi vì năng lượng của con người là hữu hạn.
Khi ta chia nhỏ bản thân cho quá nhiều thứ, chẳng thứ gì nhận được trọn vẹn sự tập trung.
Mà điều tạo nên kết quả, không bao giờ là sự lan tỏa, mà là độ sâu của cam kết.
Một ngày, mình ngồi nhìn lại hành trình đã qua và tự hỏi:
“Điều gì mình thật sự muốn đi đến cùng?”
Không phải điều khiến người khác trầm trồ.
Không phải điều “nên làm” theo lời ai đó khuyên.
Mà là điều khi nghĩ đến, mình thấy lòng mình sáng lên.
Và mình chọn giữ lại một điều duy nhất — công việc mình đang làm, hành trình mình thật sự tin tưởng.
Từ đó, mình bắt đầu nói “không” với nhiều thứ hơn: không chạy theo cơ hội nào chỉ vì sợ bỏ lỡ, không so sánh tốc độ của mình với người khác, và không để nỗi sợ “chưa đủ” khiến mình phải chạy mãi không dừng.
Khi mình chọn tập trung, cuộc sống bỗng trở nên rõ ràng hơn.
Thay vì làm mười việc nửa vời, mình làm một việc thật tốt.
Thay vì phân tán năng lượng, mình dồn tâm sức cho điều có ý nghĩa.
Và dần dần, kết quả tự nhiên đến — không ồn ào, nhưng vững chắc.
Biết đủ không có nghĩa là dừng lại.
Nó chỉ có nghĩa là: bạn biết rõ đâu là điều đáng để theo đuổi đến cùng.
Bạn chọn một hướng, rồi đi thật xa với nó, thay vì đứng giữa ngã ba đường, nhìn bên này một chút, rồi lại tiếc bên kia một chút.
Vì đôi khi, chính việc “đứng núi này trông núi nọ” mới khiến ta mãi chẳng leo tới đỉnh nào.
Còn người thật sự tiến xa — là người biết dồn toàn bộ sức mình vào một ngọn núi duy nhất.
Thế nên, nếu bạn đang cảm thấy mệt vì phải cố làm quá nhiều thứ,
Hãy thử dừng lại một chút, và hỏi mình:
“Điều gì là quan trọng nhất với mình lúc này?”
“Nếu chỉ chọn một việc để làm cho tới cùng, đó sẽ là gì?”
Câu trả lời ấy có thể giúp bạn nhẹ nhõm hơn, và cũng có thể chính là điều khiến bạn bứt phá.
Vì đôi khi, bước đi xa hơn không phải là thêm bước mới, mà là đi sâu hơn trên con đường mình đã chọn.
Khi ta biết đủ, ta không dừng lại — ta chỉ dừng việc chạy vô hướng, để thật sự tiến về phía trước. 🌿
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây.
From Vy with love 💌